Love & Travel - Một cách kể khác




Tôi hay nghĩ miên man về mục đích của những tấm hình. Có bao nhiêu khách hàng coi lại hình cưới?

Họ tìm kiếm điều gì? Kỉ niệm, thời khắc đó, tuổi trẻ, hay chỉ là lúc đó họ đẹp nhất, cố gắng đẹp nhất có thể?!

Tôi không phủ định về sự khó tính của mình khi lựa chọn khách hàng để đi cùng trong những shot hình. Tôi đang bị quá nguyên tắc và nếu không làm đúng những nguyên tắc của tôi, buổi chụp coi như thất bại.
Và thời gian gần đây tôi nhận ra mình không còn hạnh phúc khi cầm máy để chụp những shot hình - mà chỉ để dành phục vụ đám cưới nữa. 

Tôi muốn họ sống với cuộc sống của họ, trong thời khắc hạnh phúc mà họ cho phép mình được hạnh phúc, trong không gian và thời gian mà họ tạo ra để tận hưởng nó. Một chuyến đi, một sự khám phá. 
Tôi đã chụp họ khi đi chơi, những người yêu nhau, họ rất khác khi họ đi du lịch, họ là họ, có yêu thương, có giận dỗi, có những chiều cảm xúc mà không ai ngoài chính sự thân quen có thể tạo ra với họ.  

Tôi nhìn thấy họ hiểu nhau, tôi  nhìn thấy họ vui vẻ khi ăn kem, tôi nhìn thấy họ che chở và nhường nhịn nhau, và thậm chí tôi thấy họ quý từng con người xa lạ vô tình đi qua, từng góc phố hàng cây họ đã ngồi lại hơn cả tôi yêu những shot hình của mình. 
Có lẽ sau tất cả, đó mới là điều tôi "được" nhiều nhất. 

Và quyển sách của họ, không còn mang ý nghĩa nặng nhọc nào nữa, đó là quyển sách của một phần họ yêu nhau, của một phần tuổi trẻ, của một phần những chuyến đi thật sự trong cuộc đời họ.
Tôi không thể hạnh phúc hơn khi làm ra những sản phẩm mà chính tôi còn được nhìn thấy mình trong đó, tôi tự do trong những nguyên tắc của mình.

Cám ơn vì đã để tôi hoàn thành trọn vẹn những photobook Love & Travel. Cám ơn vì đã gởi gắm, ít nhất là những kỉ niệm vào khung hình của tôi.

Viết cho một sự khác biệt đã được chấp nhận.

NukiA

Sài Gòn, 07.10.2015